Trong thế giới tiếp tục phẳng và để ngỏ cho văn hóa toàn cầu, một thế hệ trong trẻo những cô bé, cậu bé của người Việt mới đầu thế kỷ 21 vừa được sinh ra và lớn lên trong các tòa nhà chung cư của Đô thị Việt đương đại, chỉ còn biết ngóng vọng những khoảng trời bé xíu trên cao để tìm gọi mây xa ùa về an ủi hàng cây nhỏ vừa được cắm xuống vội vàng và vô cảm, nhưng vẫn còn biết mềm lòng với mặt cỏ xanh vừa nảy nhánh cùng giấc mơ huyền hoặc vô vọng của lũ trẻ bé kịp níu vào khi chẳng biết làm gì để tan mơ.
Với triển lãm này, họa sĩ trẻ Nguyễn Minh bày tỏ sự điềm tĩnh và lạc quan của thế hệ mình khi đối diện trước những đổ vỡ tất yếu của quan niệm cũ về truyền thống và hiện đại, thực và ảo, khác hay mới cùng với trục thời gian thản nhiên đi xuyên qua thực tại mà chẳng đợi bất kỳ ai.
Muôn thuở, Làng vẫn lành sạch trong Phố, để Phố vẫn nguyên vẹn nét đẹp xưa cùng ký ức. Bỏ mặc những cơn lốc nghiệt ngã, chóng mặt và dửng dưng của thời kỳ Đô thị hóa. Những lý giải khẽ khàng, khúc chiết trong cấu trúc giữa đôi bờ ý niệm và khát thực của Nguyễn Minh trong từng tác phẩm cứ vô hạn, vô hồi mà không làm cho ta khó nghĩ trước không gian đẹp đẽ đã hóa thạch tự bao giờ của quá khứ…
Lương Xuân Đoàn
Hà nội, 07/9/2018